Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay - Trời mưa mãi hơn cả tuần lễ nay, mưa nhiều như thế làm cho ngày trở nên bồn chồn và ảm đạm. Cô ấy gọi và nói rằng cô sẽ đến. Đây là lần thứ 3 trong tuần cô ấy đến gặp tôi. Tôi mang trong người lời xin lỗi của cô ấy trên suốt đường đi và đến gặp cô ấy vào khoảng gần 7g. Cô ấy đứng đó một mình, mang theo cây dù màu đỏ. Bạn cô ấy về dần. Trời đang mưa và cô ấy run lập cập. Nhìn cô ấy yếu đuối và rất mong manh trong cơn mưa tầm tã này, chắc cô mặc không đủ áo giữ ấm cơ thể.
Tôi bước đến gần cô ấy và nói: “Cô không nên đến tìm tôi làm gì nữa” và làm như vẻ rằng chúng tôi không chẳng thể nào bên nhau được nữa.
Tôi bước đến gần cô ấy và nói: “Cô không nên đến tìm tôi làm gì nữa” và làm như vẻ rằng chúng tôi không chẳng thể nào bên nhau được nữa.
Các bạn chờ vài giây để trình nghe loading...
Sưu tầm: Võ Hoài Sơn - Người đọc: Mèo Mun - Kỹ thuật: Đức Thụy
Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay |
Cô ấy nói: “Em nhớ anh”
Tôi lạnh lùng trả lời: “Đi thôi, tôi sẽ đưa cô về.”
Cô ấy không chịu bung dù ra, tôi biết cô ấy muốn che dù của tôi.
Tôi nói: “Hãy bung dù ra, chúng ta đi thôi.”
Dù không vui, cô ấy vẫn bung dù và bước cùng tôi đến xe. Cô ấy nói cô ấy chưa ăn trưa hay tối gì đấy và muốn rằng chúng tôi ghé nơi nào đó để ăn.
Ngay lập tức tôi trả lời với trái tim sắt đá: “Không!”
Thất vọng, cô ấy yêu cầu tôi chở cô ấy ra trạm xe lửa, cô ấy nói sẽ đón xe lửa về nhà.
Có lẽ trời vẫn còn mưa, những chiếc xe lửa đầy ắp người cầm dù và túi xách đang vội vã trở về nhà, chẳng quan tâm đến người đi ngang qua. Chúng tôi đợi và đợi, cô ấy ngơ ngác nhìn tôi. Bên nhau đã lâu, tôi hiểu ý cô ấy muốn nói gì. Tôi hiểu cô ấy cảm thấy ra sao khi trong suốt chặng đường đến đây với thời tiết thế này và tôi đã đối xử với cô ấy như thế. Đôi mắt dịu dàng của cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cảm thấy thật có lỗi và muốn cô ấy ở lại đây đêm nay.
(Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay)
Nhưng thực tại thức tỉnh tôi lần nữa, tôi trả lời lạnh lùng “Chúng ta đến thử trạm khác xem sao.”
Chúng tôi từng sống chung một tòa nhà, cùng tầng với nhau. Lúc ấy có bốn người chúng tôi và chúng tôi rất thân với nhau. Chúng tôi lúc nào cũng ăn tối cùng nhau, xem film và thỉnh thoảng đi dã ngoại. Chúng tôi thậm chí còn hơn cả một gia đình nhưng tôi không biết rằng cuối cùng mình cũng đã yêu một cô gái trong số bốn người chúng tôi. Có lẽ là vào suốt năm cuối của đại học, cùng sống với nhau hai năm, chúng tôi đã phát triển tình cảm sâu đậm cho nhau. Sau khi tốt nghiệp, cô ấy trở về nhà và tôi ở lại thêm một năm nữa để hoàn tất việc học. Trong suốt năm ấy, tôi chỉ có thể đón xe lửa, ghé thăm cô ấy trong những dịp nghỉ nhưng chẳng bao giờ ở lại được lâu. Đó là cách mà chúng tôi giữ mối quan hệ quý báu này.(Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay)
Tôi lạnh lùng trả lời: “Đi thôi, tôi sẽ đưa cô về.”
Cô ấy không chịu bung dù ra, tôi biết cô ấy muốn che dù của tôi.
Tôi nói: “Hãy bung dù ra, chúng ta đi thôi.”
Dù không vui, cô ấy vẫn bung dù và bước cùng tôi đến xe. Cô ấy nói cô ấy chưa ăn trưa hay tối gì đấy và muốn rằng chúng tôi ghé nơi nào đó để ăn.
Ngay lập tức tôi trả lời với trái tim sắt đá: “Không!”
Thất vọng, cô ấy yêu cầu tôi chở cô ấy ra trạm xe lửa, cô ấy nói sẽ đón xe lửa về nhà.
Có lẽ trời vẫn còn mưa, những chiếc xe lửa đầy ắp người cầm dù và túi xách đang vội vã trở về nhà, chẳng quan tâm đến người đi ngang qua. Chúng tôi đợi và đợi, cô ấy ngơ ngác nhìn tôi. Bên nhau đã lâu, tôi hiểu ý cô ấy muốn nói gì. Tôi hiểu cô ấy cảm thấy ra sao khi trong suốt chặng đường đến đây với thời tiết thế này và tôi đã đối xử với cô ấy như thế. Đôi mắt dịu dàng của cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, tôi cảm thấy thật có lỗi và muốn cô ấy ở lại đây đêm nay.
(Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay)
Nhưng thực tại thức tỉnh tôi lần nữa, tôi trả lời lạnh lùng “Chúng ta đến thử trạm khác xem sao.”
Chúng tôi từng sống chung một tòa nhà, cùng tầng với nhau. Lúc ấy có bốn người chúng tôi và chúng tôi rất thân với nhau. Chúng tôi lúc nào cũng ăn tối cùng nhau, xem film và thỉnh thoảng đi dã ngoại. Chúng tôi thậm chí còn hơn cả một gia đình nhưng tôi không biết rằng cuối cùng mình cũng đã yêu một cô gái trong số bốn người chúng tôi. Có lẽ là vào suốt năm cuối của đại học, cùng sống với nhau hai năm, chúng tôi đã phát triển tình cảm sâu đậm cho nhau. Sau khi tốt nghiệp, cô ấy trở về nhà và tôi ở lại thêm một năm nữa để hoàn tất việc học. Trong suốt năm ấy, tôi chỉ có thể đón xe lửa, ghé thăm cô ấy trong những dịp nghỉ nhưng chẳng bao giờ ở lại được lâu. Đó là cách mà chúng tôi giữ mối quan hệ quý báu này.(Chuyen tinh radio - hay o lai day dem nay)
(...)
Tin shock - Tin hot - Scandal